logo

Cảm nhận của anh/chị về hình ảnh bàn tay trong bài thơ Hơi ấm bàn tay của Lưu Quang Vũ

Hình ảnh bàn tay trong tác phẩm “Hơi ấm bàn tay” là những cảm xúc nồng nàn, dung dị đến một cách lạ thường chỉ bởi một hơi ấm. hãy cùng đến với bài Cảm nhận về hình ảnh bàn tay trong bài thơ Hơi ấm bàn tay của Lưu Quang Vũ để hiểu rõ hơn về những cảm xúc đó nhé!


Bài thơ Hơi ấm bàn tay

Hơi ấm bàn tay

Nhà thơ: Lưu Quang Vũ

Tặng Uyên

Phút đưa nhau ta chỉ nắm tay mình
Điều chưa nói thì bàn tay đã nói
Mình đi rồi hơi ấm còn ở lại
Còn bồi hồi trong những ngón tay ta.

Như hai dòng sông gặp gỡ đổi phù sa
Nhập luồng nước, hoà nhau màu sắc
Trao cảm thương, hai bàn tay nắm chặt
Nghe máu mẹ cha chuyển giữa mỗi tay mình.

Những ngày xa, trời nhớ một màu xanh
Xây trận địa bàn tay ta rám nắng
Khi vuốt ngọn cỏ non khi lắp đạn
Khi áp lên vầng trán thấm mồ hôi.

Bàn tay ta trên ngực lớn cuộc đời
Ấm hơi ấm ở tay mình lưu luyến
Và ở tận đầu kia trận tuyến
Bàn tay mình mang ánh nắng tay ta.

Khi đàn chim bay tới rợp trời trưa
Cồn mây về mang cơn mưa đầu hạ
Hai vì sao đổi ngôi trong đêm gió...
Đó chính tay mình đang vượt khoảng xa
Tìm đến nơi này âu yếm nắm tay ta.

1967

Nguồn: Lưu Quang Vũ, thơ tình, NXB Văn học, 2002


Dàn ý Cảm nhận về hình ảnh bàn tay trong bài thơ Hơi ấm bàn tay của Lưu Quang Vũ


Mẫu số 1

1. Mở bài 

- Giới thiệu khái quát tác giả Lưu Quang Vũ 

- Giới thiệu nội dung chính của tác phẩm 

- Cảm nhận về hình ảnh bàn tay trong tác phẩm

2. Thân bài 

a. Hoàn cảnh sáng tác 

- Thể thơ hiện đại 

- Bài thơ được xem là “bức thư tình” mà ông viết dành cho người mình yêu, bên cạnh đó còn là tình yêu đối với quê hương, đất nước. 

b. Luận điểm 1: Khổ 1: Tình yêu trong sáng 

- Đôi bàn tay bịn rịn, luyến tiếc khi phải xa người yêu

- Đôi bàn tay thể hiện tình yêu thương muốn gửi đến người mình yêu 

c. Luận điểm 2: Khổ 2: Sự đồng điệu trong tâm hồn

- Dòng sông – phù sa: biểu tượng sự kết nối, hoà quyện trong tâm hồn. 

- Hai bàn tay nắm chặt, thể hiện sự đồng điệu trong tâm hồn

d. Luận điểm 3: Khổ 3 + 4: Tình yêu đối với quê hương, đất nước 

- Luôn nhớ nhiệm vụ cao cả đối với đất nước

- Bàn tay đặt trên ngực lớn hướng về khát vọng đất nước

- Hình ảnh bàn tay thể hiện sự nhớ mong người yêu 

e. Luận điểm 4: Khổ cuối: Một bức tranh hoà bình tươi sáng 

- Thể hiện tình cảm thắm thiết của hai người dành cho nhau

- Dù có cách xa thì vẫn tìm đến nhau 

- Bức tranh hoà bình đầy tươi sáng về hạnh phúc.

f. Đánh giá nghệ thuật

- Ngôn ngữ đầy cảm xúc, nhẹ nhàng 

- Điệp từ “tay” nhiều lần gợi những xúc cảm lưu luyến, mong chờ 

3. Kết bài 

- Khẳng định lại giá trị nội dung và nghệ thuật của tác phẩm 

- Cảm nghĩ của bản thân về tác phẩm


Mẫu số 2

* Mở bài: 

- Lưu Quang Vũ được biết đến là “người tiên phong cho văn học đổi mới’

- Sinh năm 1948 - mất 1988

- Quê gốc ở Đà Nẵng tuy nhiên thời thơ ấu có gắn bó với mảnh đất Phú Thọ

- Được biết đến là nhà viết kịch nổi tiếng với những vở kịch để đời. Bên cạnh đó thơ của Lưu Quang Vũ cũng để lại dấu ấn đạm nét trong lòng bạn đọc 

- Bài thơ ra đời khi ông 20 tuổi, ông đã có những cảm xúc rung động, nồng nàn, viết bài thơ dành tặng cho người con gái đầu tiên trong cuộc đời là Tố Uyên - diễn viên điện ảnh tài sắc 

* Thân bài

Luận điểm 1: khổ 1- tình yêu trong sáng đầy thiêng liêng

- Hình ảnh cái nắm tay được coi là ngôn ngữ của cuộc giao tiếp, là động lực trong mọi hoàn cảnh

- Hơi ấm bàn tay là cầu nối giữa tình yêu của anh và em bồi hồi đầy xúc động

Luận điểm 2: khổ 2 - sự đồng điệu về tâm hồn và cảm xúc 

- Dòng sông - phù sa biêủ tượng cho sự kết nối, hòa hợp, mối liên hệ mật thiết cao cả

- Cái nắm tay thật chặt trao yêu thươngtaoj gia một không gian chung trong cuộc sống, trong tình yêu lứa đôi

- “nghe máu...mỗi tay mình” thể hiện sự chân thành, sự chấp thuận của bề trên. 

Luận điểm 3: khổ 3-4: tình yêu lứa đôi trước biến động của đất nước 

- Màu xanh thể hiện niềm ti, niềm hi vọng vào một ngày mai tươi sáng 

- “nhớ” là điều hiển nhiền xuất hiện trong tình yêu, là nỗi nhớ kỉ niệm, ký ức đẹp về mối tình đôi ta

- Trai qua những khó khăn gian khổ nơi chiến trường tình yêu ấy vẫn có một sợ dây kết nối. Thao trường nơi mưa bom đạn nổ nhưng vì tất cả vẫn chiến đấu hết mình, chiến đấu vì độc lập tự do, vì tình yêu của đôi lứa

- Bàn tay là sợ dây gắn kết tỏa ra sức mạnh, năng lượng kết nối hai trái tim thể hiện sự lạc quantrong tiềm thức của anh và em

Luận điểm 4: khổ cuối - bức tranh hòa bình đầy tươi sáng

- Chiến tranh nào rồi cũng đến hồi kết, bàn tay tỏa sáng mang theo những điều tích cực, tự do, đầy hạnh phúc với hình ảnh tuyệt đẹp đàn chim bay rợp trời mưa

- Dù có cách xa thì ta vẫn đến với nhau “tìm đến nơi này âu yếm nắm tay ta”

* Kết bài

- Tổng kết nội dung, nghệ thuật 

Cảm nhận của anh/chị về hình ảnh bàn tay trong bài thơ Hơi ấm bàn tay của Lưu Quang Vũ

Cảm nhận về hình ảnh bàn tay trong bài thơ Hơi ấm bàn tay của Lưu Quang Vũ


Mẫu số 1

Đã nhiều lần ta muốn hỏi tình yêu là gì mà khiến ta say đắm đến vậy? Nhưng có lẽ câu trả lời cho câu hỏi này là vô biên bởi chẳng ai có tình yêu giống ai cả. Người nghệ sĩ cũng vậy có những tình yêu đẹp với họ, có những thứ khiến họ nhớ mãi bởi chính nó đã mang đến tâm hồn của họ một làn gió mới hay đơn thuần là một cảm xúc là để họ viết lên thơ. Lưu Quang Vũ một cái tên không còn xa lạ với nề văn học Việt với những ấn phẩm kịch để đời, một kho tàng đầy quý giá nhưng cũng chính ông để lại cho văn chương nói chung và thi ca nói riêng những bài thơ mang đậm những giá trị độc đáo và hơn hết là một tình yêu sâu sắc. Hình ảnh bàn tay trong tác phẩm “Hơi ấm bàn tay” là một trong số đó bởi có lẽ với thi nhân có những cảm xúc nồng nàn, dung dị đến một cách lạ thường chỉ bởi một hơi ấm.

Bài thơ được ra đời khi ông hai mươi tuổi, ông đã có những cảm xúc rung động, nồng nàn viết bài thơ dành tặng người con gái đầu tiên trong cuộc đời. Có những tình yêu đẹp không phải vì nó hoa mĩ, lãng mạn mà đôi khi chính những sự dung dị khiến cho nó càng trở lên đẹp hơn. Ta còn nhớ sự mãnh liệt trong tình yêu của Xuân Diệu “Làm sao sống mà không nhớ, không thương, không yêu một kẻ nào” bởi có lẽ cái thứ gia vị đầy chất lãng mạn và nồng nàn ấy đã ngấm sâu vào con người của thi còn với Lưu Quang Vũ cuộc tình đó đẹp nhưng đầy bởi sự trong sáng và thiêng liêng.    

Phút đưa nhau ta chỉ nắm tay mình

Điều chưa nói thì bàn tay đã nói

Mình đi rồi hơi ấm còn ở lại

Còn bồi hồi trong những ngón tay ta.

Ngôn ngữ giao tiếp của tình yêu lại đặc biệt đến lạ, cái nắm tay được coi là ngôn ngữ giao tiếp, là nguồn điện, nguồn động lực trao nhau, làm ấm cả một mùa dông lạnh giá hay làm mát một mùa hè oi ả. tình yêu khó lí  giải trong chính những cảm xúc khó nói của lứa đôi. Viết về tình yêu cao cả thiêng liêng nhưng cái nắm tay lại là hình ảnh chủ đạo trong thơ và có lẽ ta vẫn hiểu với tình yêu “một cái năm tay công khai hơn ngàn nụ hôn trong bóng tối”. Ta vẫn yêu, vẫn viết về cuộc sống bên cạnh hứ gia vị ngọt ngào đó nhưng cũng sẽ cảm nhận nó một cách dung dị tuyệt vời nhất. Hơi ấm là cầu nói kết nối hai bạn trẻ, dù xa cách nhưng hơi ấm đó ta vẫn hướng về nhau bồi hồi và đầyxúc động. Cảm xúc đó được nhen nhóm trong từng ngón tay để anh và em cùng cảm nhận được hơi ấm ngọt ngào thiêng liêng của tình yêu.

Như hai dòng sông gặp gỡ đổi phù sa

Nhập luồng nước, hoà nhau màu sắc

Trao cảm thương hai bàn tay nắm chặt

Nghe máu mẹ cha chuyển giữa mỗi tay mình.

Tình yêu là thứ gia vị tạo nên sự đồng điệu trong cuộc sống dòng sông và phù sa, biểu tượng cho sự kết nối, hòa quyện thể hiện mối quan hệ thắm thiết khó tác rời. Mỗi một  con người đều mang cho mình một màu sắc riêng, một dư vị và âm vang riêng nhưng trong tình yêu nó sẽ hòa quyện vào nhau tạo nên một gia vi ngọt ngào, lãng mạn. Hai màu sắc, hai cuộc đời trao nhau đầy thương cảm. Đôi bàn tay ấy đã tạo nên một không gian chung trong cuộc sống, kết nối hỗ trợ đồng điệu nhau, hỗ trợ và giúpđỡ lẫn nhau. “nghe máu mẹ cha chuyển giữa mỗi tay mình” câu thơ cảm nhận được sự chân thành trong tình yêu, sự thừa nhận, chấp thuận của bề trên, đầy trách nhiệm, tình cảm. Tình yêu đó là tình yêu hợp pháp, tình yêu mà mọi đôi lứa yêu nhau đều muốn có được.

Những ngày xa, trời nhớ một màu xanh

Xây trận địa bàn tay ta rám nắng

Khi vuốt ngọn cỏ non khi lắp đạn

Khi áp lên vầng trán thấm mồ hôi.

Bàn tay ta trên ngực lớn cuộc đời

Ấm hơi ấm ở tay mình lưu luyến

Và ở tận đầu kia trận tuyến

Bàn tay mình mang ánh nắng tay ta.

Có lẽ trong những khoảnh khắc thiêng liêng của tình yêu lứa đôi ta cũng cần nhường chỗ cho tiếng bom, tiếng đạn, nhừng chỗ cho màu áo xanh người lính. Tình yêu ấy càng đẹp hơn khi nó sống giưuax biển động của đất nước, sống giữa thời chiến đầy gian lao. “màu xanh” là màu của niềm tin, hi vọng, màu của khát vọng về cuộc sống tươi đẹp về một ngày đất nước thống nhất. Động từ “nhớ” chính là nỗi nhớ tha thiết về những kí ức, kỉ niệm tươi đẹp của mối tình đây là điều rất bình thường trong tình yêu khi hai trái tim luôn hướng về nhau như câu thơ “Gần nhau cảm thấy bình thường/Vắng nhau mới thấy vấn vương trong lòng”. Trải qua nhiều khóa khăn xây trận địa, đắp hào, lắp đạn, vầng trán thấm mồ hôi nhưng người chiến sĩ vẫn luôn cống hiến hết mình vì công việc, làm việc đầy ý nghĩa không chỉ để bảo vệ đất nước mà còn để bảo vệ tình yêu lứa đôi. Với mỗi người lính trên chiến trận dẫu biết rằng tình yêu đôi lứa rất đẹp nhưng tình yêu với tổ quốc, với nhiệm vụ của đảng và nhân dân giao phó còn cao cả hơn như những vần thơ đã viết rằng” Trái tim anh đó chi ba phần tươi đỏ/ Anh dành cho đảng phần nhiều, phần còn lại anh dành cho em” đất nước hòa bình thì tình yêu ấy lại tiếp tục được vun đắp, được hòa cùng với đất nước tươi đẹp. Bàn tay tỏa sáng mang theo những tia hi vọng, mang theo niềm tin khát vọng về một ngày mai hòa bình. Hình ảnh ngôn ngữ đầy mạnh mẽ cho thấy sự lạc quan đầy nhiệt huyết trong tiềm thức của anh và em, trước tình cảm đất nước, cũng như tình yêu của chúng mình.

Khi đàn chim bay tới rợp trời trưa

Cồn mây về mang cơn mưa đầu hạ

Hai vì sao đổi ngôi trong đêm gió...

Đó chính tay mình đang vượt khoảng xa

Tìm đến nơi này âu yếm nắm tay ta.

Bức tranh hòa bình đầy tươi sáng với hình ảnh cánh chim bay dợp trời đó là niềm hạnh phúc vô bờ bến của toàn dân tộc. “cơn mưa đầu hạ” đã làm mới tình yêu đôi lứa, làm mới cả một không gian đầy tươi mát. Có lẽ đây là khoảnh khắc được mong chờ nhất, khoảnh khắc mà mỗi chúng ta đều mong muốn sau những năm tháng sống với bom đạn. Hai vì sao được trở về với nhau, tình yêu của anh và em lại cùng chung một nhịp đập. Dù cách xa thì ta vẫn tìm đến nhau, đoi bàn tay ấy không thể tách rời. 

Văn chương nói chung và thơ ca nói riêng đã mang đến cho độc giả những dư vị tình yêu tha thiết, là bức tranh về hiện thực khốc liệt của bom đạn đã ảnh hưởng tới tình yêu lứa đôi nhưng sau tất cả họ vẫn lại trở về bên nhau, cùng nhau nắm tay giữa bầu trờ hòa bình. Bằng ngôn từ độc đáo của mình cùng với đó là các phép tu từ, ngôn ngữ nhẹ ngàng nhà thơ đã vẽ lên bức tranh tình yêu đầy sống động với hình ảnh đôi bàn tay vượt qua tất cả những gian khó họ đã cùng nhau viết tiếp tình yêu của chính mình. Nghệ thuật độc đáo mà Lưu Quang Vũ vẽ lên cho tình yêu ấy là thứ ngôn ngữ nhẹ ngàng, ấm áp nhưng đầy nhiệt huyết, phép điệp từ được sử dụng gợi cảm xúc lưu luyến, bồi hồi. Hơi ấm đôi bàn tay chính là hơi ấm bảo vệ và che chở trước giông bão. Cách xưng hô mình, ta tạo sự quen thuộc gần gũi làm cho mối tình thêm say đắm.  

Thơ ca xuất phát từ trái tim, nó luôn mang đến cho độc giả những thanh âm quen thuộc nhưng với một cách đầy khác biệt. Ta vẫn luôn nghĩ tình yêu giản đơn nhưng nó là thứ gia vị thiêng liêng xuất phát từ những điều dung dị nhất. Thanh âm của thơ Lưu Quang Vũ đã cho ta thấy một chất yêu đầy độc đáo nhưng cũng thật bình dị và thiêng liêng.


Mẫu số 2

Khi nhận định về thơ, Diệp Tiếp cho rằng: “Thơ chính là tiếng lòng”. Người thi sĩ đã mượn con chữ để gửi gắm những tâm tình, nỗi niềm, cảm xúc của bản thân vào trong từng lời thơ, từng câu văn. Qua bàn tay của các thi nhân những sự vật vốn tưởng bình thường cũng trở nên đặc biệt. Và có lẽ khi đến với tác phẩm “Hơi ấm bàn tay” của Lưu quang Vũ, ông đã rất tài tình và khéo léo khi khắc hoạ được những rung động của tình yêu được thể hiện qua hình ảnh bàn tay:

Phút đưa nhau ta chỉ nắm tay mình

(…)

Tìm đến nơi này âu yếm nắm tay ta.

Cảm nhận của anh/chị về hình ảnh bàn tay trong bài thơ "Hơi ấm bàn tay" của Lưu Quang Vũ

Lưu Quang Vũ được biết đến là một trong những nhà soạn kịch, nhà văn và là nhà thơ hiện đại Việt Nam. Cũng như các nhà thơ khác luôn hướng đến cái chân - thiện – mĩ trong cuộc sống, thơ ca của ông cũng rất bay bổng. Ông là một người đa tài, được biết đến là một trong những nhà soạn kịch tài hoa trong nền văn học hiện đại. Bài thơ “Hơi ấm bàn tay” chính là nỗi lòng mà ông muốn bày tỏ với người con gái đầu tiên trong cuộc đời là Tố Uyên - diễn viên điện ảnh tài sắc, nữ chính trong bộ phim “Con chim vành khuyên’. “Bức thư tình” được ông viết trong thời gian nhập ngũ. Có lẽ vì vậy mà bài thơ không chỉ thể hiện tình cảm mà người lính dành cho người mình yêu mà bên cạnh đó còn là tình yêu đối với quê hương, đất nước. Và những rung động mãnh liệt và đầy nồng nàn ấy được thể hiện qua hình ảnh bàn tay được miêu tả xuyên suốt trong tác phẩm. 

Phút đưa nhau ta chỉ nắm tay mình

Điều chưa nói thì bàn tay đã nói

Mình đi rồi hơi ấm còn ở lại

Còn bồi hồi trong những ngón tay ta

Mở đầu bài thơ từ “tay” được điệp lại ba lần nhằm nhấn mạnh hình ảnh bàn tay. Đôi bàn tay ấy như nói thay nhà thơ những lời yêu thương, ngọt ngào mà tác giả muốn gửi đến người mình thương trong giây phút biệt ly. Cuộc đời chính là cuộc hành trình, gặp gỡ để rồi ly biệt, nhưng chính những khoảnh khắc như thế mới khiến mỗi người trân trọng những giây phút cạnh nhau. Những bồi hồi, những yêu thương nhưng không dám nói thành lời đều đã được nhà thơ truyền tải qua cái nắm tay nhẹ nhàng, đầy tình cảm ấy. Thứ ngôn ngữ tưởng chừng không lời ấy nhưng lại ẩn chứa những ý nghĩa vô cùng đặc biệt. Cũng là hình ảnh đôi bàn tay nhưng lại được Tố Hữu tái hiện lại một cách đầy sinh động thông qua tác phẩm “Việt Bắc”

“Tiếng ai tha thiết bên cồn

Bâng khuâng trong dạ bồn chồn nhớ mong

Áo chàm đưa buổi phân li

Cầm tay nhau biết nói gì hôm nay…”

Dù là đôi bàn tay mang đầy hơi ấm lưu luyến người yêu hay là đôi bàn tay bịn rịn, luyến tiếc khi phải chào tạm biệt với người dân Việt Bắc thì hình ảnh ấy vẫn mang một nỗi niềm khó mà có thể diễn tả thành lời. 

Hơn bao giờ hết, sự đồng điệu trong tâm hồn được thể hiện qua:

Như hai dòng sông gặp gỡ đổi phù sa

Nhập luồng nước, hoà nhau màu sắc

Trao cảm thương, hai bàn tay nắm chặt

Nghe máu mẹ cha chuyển giữa mỗi tay mình

Hình ảnh hai bàn tay nắm chặt phần nào thể hiện được sự thấu hiểu, đồng điệu trong tâm hồn giữa cả hai người. Tình cảm ấy như “luồng nước” hoà quyện vào nhau. Hình ảnh ấy phần nào thể hiện được sự thắm thiết của cả hai. Câu thơ “Nghe máu mẹ cha chuyển giữa mỗi tay mình”  chính là biểu tượng cho sự chấp thuận của cha mẹ, lâu dài. Cả hai xem đối phương cũng như một phần trong cuộc sống của bản thân, một thành viên trong gia đình. 

Những ngày xa, trời nhớ một màu xanh

Xây trận địa bàn tay ta rám nắng

Khi vuốt ngọn cỏ non khi lắp đạn

Khi áp lên vầng trán thấm mồ hôi

Bàn tay ta trên ngực lớn cuộc đời

Ấm hơi ấm ở tay mình lưu luyến

Và ở tận đầu kia trận tuyến

Bàn tay mình mang ánh nắng tay ta.

Từ những cảm xúc lưu luyến khi xa người yêu đến khi khoác lên mình chiếc áo lính. Dẫu cho có hạnh phúc là thế nhưng “anh” làm sao quên mình còn phải gánh vác trọng trách của đất nước. “Anh” đành phải gạt bỏ những cảm xúc cá nhân để thực hiện nhiệm vụ cao cả cho đất nước. Đôi bàn tay rám nắng xây trận địa, lắp đạn, làm biết bao nhiêu là việc. Đó chính là sự hy sinh cao cả, không ngại gian khổ, một lòng hướng về đất nước. Bàn tay đặt trên ngực lớn chính là nói về khát vọng về tương lai hoà bình của đất nước. Tuy ở tiền tuyến xa xôi nhưng dường như lúc nào cũng nhớ về người mình yêu, cảm giác như người yêu luôn kề cạnh sát bên qua hình ảnh “Bàn tay mình mang ánh nắng tay ta”. Những hình ảnh ấy đã tái hiện được tinh thần lạc quan, không bao giờ khuất phục trước những gian lao, khó khăn của những người lính. 

Khi đàn chim bay tới rợp trời mưa

Cồn mây về ngang cơn mưa đầu hạ

Hai vì sao đổi ngôi trong đêm gió…

Đó chính tay mình đang vượt khoảng cách xa

Tìm đến nơi này âu yếm nắm tay ta.

Dường như khoảng cách không còn là khó khăn hay thử thách vì vốn dĩ hai người vẫn luôn hướng về nhau. Dẫu cho có xa muôn trùng thì dường như đó chẳng là việc gì lớn lao đối với họ. Hình ảnh “tay vượt khoảng cách xa” để có thể được “âu yếm nắm tay ta” đã thể hiện được tình cảm thắm thiết, nồng nàn mà họ dành cho nhau. 

Tác giả đã thành công khi sử dụng tài tình thể thơ hiện đại và điệp từ “tay” nhiều lần nhằm nhấn mạnh hình ảnh bàn tay. Không chỉ đơn thuần là một kí hiệu, một cử chỉ mà nó còn thể hiện nỗi nhớ, sự hy sinh, tình yêu thương mà tác gỉa muốn thể hiện. Thông qua đó, Lưu Quang Vũ đã thành công để lại dấu ấn trong lòng độc giả. 

Kết thúc bài thơ “Hơi ấm bàn tay” của Lưu Quang Vũ, có lẽ đọng lại ở mỗi chúng ta là hình ảnh bàn tay được tác giả miêu tả một cách tài tình, khéo léo. Đôi bàn tay ấy chứa đựng những cảm xúc khó mà có thể diễn tả thành lời. Những tác phẩm của ông đã góp một phần đáng kể vào kho tàng văn học Việt Nam. 

icon-date
Xuất bản : 03/04/2024 - Cập nhật : 07/04/2024