Khánh Hòa là một tỉnh nằm ở ven biển miền Trung nước ta. Với diện tích hơn 4600km2, Khánh Hòa bao gồm cả quần đảo Trường Sa vùng nhiều đảo lớn nhỏ, Đây cũng là nơi hội tụ nhiều điểm du lịch nối tiếng. Vẻ đẹp tự nhiên và con người Khánh Hòa đã được ông cha ta truyền lại cho thế hệ sau qua những câu ca dao, tục ngữ, những điệu lí câu hò. Cùng Toploigiai tìm hiểu về điều này trong bài viết dưới đây
1.
Khánh Hòa là xứ Trầm Hương
Non cao biển rộng, người thương đi về
Yến sào mang đậm tình quê
Sông sâu đá tạc lời thề nước non
2.
Suối Tiên nước chảy lững lờ
Tiên đi đâu, để bàn cờ rêu phong
Nước mây vắng vẻ tăm mòng
Bền gan nay vẫn rày mong mai chờ
3.
Tỉnh Khánh Hòa đậm đà mưa nắng
Non chồng nghĩa nặng, nước chứa tình thâm
Ngọn gió bay phảng phất hơi trầm
Mây xây tháp bút, trăng dầm bến ngân.
4.
Bao giờ Hòn Đỏ mang tơi
Hòn Hèo đội mũ thì trời sắp mưa.
5.
Đi đâu cũng nhớ Khánh Hoà
Nhớ Nha Trang gió mát, nhớ Ninh Hoà nhiều nem
6.
Chiều chiều vượn hú đầu non,
Đường qua đèo Cả lối mòn dặm quanh.
Non xanh xanh, nước xanh xanh,
Nước non trông cảnh hữu tình xiết bao.
7.
Ngó lên Đất Đỏ cỏ dày
Nghĩa nhơn thăm thẳm mỗi ngày mỗi xa
1.
Ai về xóm Bóng, Hà Ra
Đi ngang Hòn Chữ cho ta nhắn lời
Nhắn ai nuôi chí vá trời
Lòng trung tạc đá muôn đời còn bia
2.
Anh muốn tìm dòng nước trong
Nên đi ngược dòng sông Cái
Hay vì bị bùa ngải
Nên anh bỏ bãi lên nguồn?
Thuyền anh dù thuận gió đi luôn
Đến đầu Thác Ngựa cũng phải cuốn buồm trở lui
Thề xưa lời đã nặng lời
Anh cố xa em đi nữa
Nếu chẳng phải ý trời thời cũng khó xa
Anh đi em ở lại nhà
Biển sâu em lặn lội nuôi mẹ già đợi anh
3.
Đường về Ninh Diêm cong cong quẹo quẹo
Gái Ninh Diêm chưa ghẹo đã theo
Thò tay ngắt ngọn dưa leo
Để anh lo lễ cưới, đừng theo họ cười
4.
Trèo lên Đèo cả
Ngó xuống Vạn Giã – Tu Bông
Biết rằng phụ mẫu có đành không
Để em chờ, anh đợi uổng công hai đàng
5.
Anh đứng Hòn Chồng trông sang Hòn Yến
Lên thăm Tháp Bà, về miếu Sinh Trung
Non xanh nước biếc trập trùng
Xiết bao liệt nữ anh hùng, em ơi!
Em hãy nhận lời cùng anh kết ngãi,
Ðầu ghềnh cuối bãi, ta hãy nương nhau,
Biển Cù nước mãi còn sâu,
Công linh chẳng trước thì sau cũng thành.
6.
Ai về xóm Bóng quê nhà
Hỏi thăm điệu múa dâng Bà còn chăng?
Thế thường tre lụn còn măng
Lẽ đâu tham đó bỏ đăng sao đành.
7.
Ai về xóm Bóng, Hà Ra
Đi ngang Hòn Chữ cho ta nhắn lời
Nhắn ai nuôi chí vá trời
Lòng trung tạc đá muôn đời còn bia
8.
Anh đứng ở Nha Trang
Trông sang xóm Bóng
Ánh trăng lờ mờ, lượn sóng lăn tăn
Gần nhau chưa kịp nói năng
Bây giờ sông cách, biển ngăn ngại ngùng!
Biển sâu con cá vẫy vùng
Sông sâu không dễ mượn dòng đưa thư
Anh nguyền cùng em:
Bao giờ Hòn Chữ bẻ tư
Biển Nha Trang cạn nước, anh mới từ duyên em
9.
Bước lên đèo Cả
Thấy mả ông Cao Biền
Có đôi chim hạc đang chuyền nhành mai.
10.
Bước chân lên Đèo Cả
Trông sang Vạn Giã, ngó xuống Tu Bông
Biết rằng cha mẹ đành không
Anh chờ, em đợi uổng công hai đàng.
1.
Bãi biển Nha Trang mịn màng, trắng trẻo
Nước trong leo lẻo, gió mát trăng thanh
Đêm đêm thơ thẩn một mình
Đố sao cho khỏi vướng tình nước mây?
2.
Anh đứng ở Nha Trang
Trông sang xóm Bóng
Ánh trăng lờ mờ, lượn sóng lăn tăn
Gần nhau chưa kịp nói năng
Bây giờ sông cách, biển ngăn ngại ngùng!
Biển sâu con cá vẫy vùng
Sông sâu không dễ mượn dòng đưa thư
Anh nguyền cùng em:
Bao giờ Hòn Chữ bẻ tư
Biển Nha Trang cạn nước, anh mới từ duyên em".
3.
Nha Trang về nhé em nào!
Quê anh nắng sớm chạm vào bờ xanh.
Đón bao ngọn gió trong lành,
Hàng trăm đảo nhỏ khắc thành nét duyên.
4.
Sông Nha Trang cát vàng nước lục
Thảnh thơi con cá đục lội dọc lội ngang
Ðã nguyền cùng em giữ dạ đá vàng
Quý chi tách cà phê đen, ly sữa bò trắng
Anh nỡ phụ phàng nước non.
5.
Biển tựa đai lưng núi vạt dài
Khánh Hoà cảnh sắc trước như nay
Xóm thôn đứt nối sao hoang vắng
Rừng rú giăng liền đáng ngại thay
Núi Ngựa đèo Voi chưa hiểm lắm
Móng heo vết hổ thoáng đâu đây
Trạm mai gió nhẹ đương im bụi
Thu cả phong quang vịnh khúc này.
1.
Khánh Hòa biển rộng non cao
Trầm hương Vạn Giã, yến sào Nha Trang.
2.
Thơm Vạn Giã ngọt đà quá ngọt
Mía Phú Ân cái đọt cũng ngon
Hỡi người chưa vợ chưa con
Vào đây chung gánh nước non với mình
Quản bao lên thác xuống gành
Mía ngon thơm ngọt đượm tình nước non
3.
Yến sào hòn Nội
Vịt lội Ninh Hoà
ôm hùm Bình Ba
Nai khô Diên Khánh
Cá tràu Võ Cạnh
Sò huyết Thuỷ triều
Đời anh cay đắng đã nhiều
Về đây ngọt sớm, ngon chiều với em.
4.
Mây Hòn Hèo
Heo Đất Đỏ
Mưa Đồng Cọ
Gió Tu Hoa
Cọp Ổ Gà
Ma Đồng Lớn
5.
Khoai lang hòn Chúa
Đậu phụng hòn Dung
Chồng đào vợ mót đổ chung một gùi.
6.
Cây quế Thiên Thai mọc bên khe đá
Trầm nơi Vạn Giã hương toả Sơn lâm
Đôi đứa mình đây như quế với trầm
Trời xui, đất khiến sắt cầm trăm năm
Đầu tiên cô gái hỏi:
"Tiếng đồn anh hay chữ
Lại đây em hỏi thử
Đôi câu lịch sử Khánh Hòa
Từ ngày Tây cướp nước ta
Những ông nào đã dựng cờ khởi nghĩa,
Anh hãy nói ra cho em tường?"
Chàng trai trả lời:
Nghe lời em hỏi mà thương!
Thương người nghĩa kiệt, tơ vương vấn lòng
Vì thù non sông
Thề không đội trời chung với giặc
Từ Nam chí Bắc
Thiếu chi trang dạ sắt, gan đồng
Ở Khánh Hòa thì có ba ông
Ông Trần Đường giữ đèo Dốc Thị
Ông Trịnh Phong trấn nơi biển Cù
Ông Nguyễn Khanh lo việc quân nhu
Ba ông một bụng nghìn thu danh truyền"
Cô gái đâu đã "chịu thua":
"Ba ông là bậc anh hiền
Gọi "Khánh Hòa tam kiệt"
Người người đều biết
Đều thương đều tiếc
Chưa thỏa nguyền núi sông
Tấm thân xem nhẹ như lông hồng
Hỏi anh còn nhớ "Quảng Phước tam hùng" là ai?"
Cũng may là chàng trai không phải tay vừa:
"Dám đâu quên kẻ anh tài
Rèn gan sắt đá khôn nài bể dâu
Gương phấn dũng làu làu Phạm Chánh
Cùng Phạm Long chung gánh nước non
Cha con trung nghĩa vẹn tròn
Cùng Nguyễn Sung nguyện mất còn có nhau
Bao phen cay đắng hận thù
Tam hùng, tam kiệt nghìn thu trăng rằm"
1.
Anh đứng ở Nha Trang
Trông sang xóm Bóng
Ánh trăng lờ mờ, lượn sóng lăn tăn
Gần nhau chưa kịp nói năng
Bây giờ sông cách, biển ngăn ngại ngùng!
Biển sâu con cá vẫy vùng
Sông sâu không dễ mượn dòng đưa thư
Anh nguyền cùng em: Bao giờ Hòn Chữ bể tư
Biển Nha Trang cạn nước anh mới từ nghĩa em.
2.
Đứng ở Hòn Chồng, trông sang Hòn Yến
Lên Tháp Bà, về viếng Sinh Trung
Giang Sơn cẩm tú chập chùng
Đôi ta gắn bó thủy chung một lòng
3.
Đốt cây lồ ô vướng cây le
Khôn nhìn mặt, dại nhìn gan
Nói nhiều lỏng lạt, nói ít nắm chặt
Lội nước ước chân, uống rượu xỉn mặt
4.
Nam hát mở:
Châu chấu bay, cào cào nhảy
Anh em chúng tôi đây lòng vui rủ nhau chân bước
Sẵn sàng từ biệt bố mẹ sang chơi
Biết sĩ đến đây mẹ yêu còn chạy tìm áo
Vội vã đưa khăn…
Nữ đáp:
Em đây khó nghĩ trăm bề
Thang ba bậc còn trên rừng dương
Dứng sáu bậc còn ở mái rừng giang
Một mình em không đi lấy được…